Anh bế Khương Niệm lên: “Ngủ thêm một lát đi, anh phải đến đơn vị, tối anh về.”
Khương Niệm gật đầu: “Vâng ạ.”
Cô phát hiện sau khi Lục Duật trở về, cô như biến thành người tàn phế vậy, ăn cơm làm gì cũng đều được Lục Duật bế bồng. Người đàn ông đặt cô lên giường, đắp chăn cẩn thận cho cô rồi mới rời đi.
Buổi chiều, Hà Nguyệt đến chơi, lúc đó Khương Niệm đang ngủ say, mãi đến khi trở mình, cô mới cảm thấy toàn thân ê ẩm. Cô bước xuống giường, lấy quần áo sạch trong tủ ra mặc vào, sau đó mới ra khỏi phòng.
Hà Nguyệt nhìn thấy mái tóc hơi rối của Khương Niệm, cười nói: “Cô ngủ trưa à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây