Đáy mắt Lục Duật tối sầm lại, anh nhéo nhéo ngón tay cô: “Giờ có gió, cẩn thận cảm lạnh.”
Khương Niệm: “???”
Cô ngẩng đầu nhìn lên, trời trong nắng ấm, gió đâu ra?
“Đoàn trưởng Lục đã về rồi à.”
Lúc này vừa lúc mọi người tan ca, trên đường tấp nập người qua lại, ai nhìn thấy Lục Duật cũng chào hỏi. Lục Duật gật đầu, nói vài câu với họ rồi nắm tay Khương Niệm về nhà. Vừa đến khu nhà tập thể, bọn họ đã gặp La Thừa Nghĩa và La Tiểu Duyệt, hai ba con không biết đang nói gì mà La Tiểu Duyệt cúi gằm mặt xuống, không nói lời nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây