Sau khi đám người Điền Mạch rời đi, Khương Niệm lại cầm lấy quyển vở lên nhìn, đợi Quảng Tú lớn hơn một chút, cô muốn thông qua Cát Mai để Quảng Tú tiếp xúc với nghề vẽ tranh, biết đâu sau này Quảng Tú thật sự có thể gặt hái được thành tựu tốt đẹp trong lĩnh vực này.
Buổi trưa, Khương Niệm định nấu bữa cơm đơn giản ăn tạm, Hà Nguyệt ở đối diện sai Phương Hạ sang gọi cô sang ăn cơm, cô đang do dự có nên sang hay không thì Hà Nguyệt đã đến, kéo cô đi.
Buổi trưa Hà Nguyệt nấu thêm một món, doanh trưởng Phương cũng về nhà, nhìn thấy Khương Niệm, có chút ngại ngùng nói: “Gần đây tôi bận quá, không rảnh lên vườn rau tưới nước, ngại quá.”
Khương Niệm cười nói: “Không sao đâu.”
Cô cũng ngại, dù sao ai cũng có việc của mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây