Khương Niệm không nói gì, sau khi về nhà với Hà Nguyệt, cô rửa mặt rửa tay rồi đi thêu tranh. Trời dần nóng lên, cửa sổ mở toang, gió từ tầng ba thổi vào mang theo hơi mát, cửa bị gõ vang, Khương Niệm đứng dậy đi mở cửa, là anh lính liên lạc, anh ta nói ở phòng trực ban có điện thoại tìm cô.
Lần này cô chắc chắn người gọi điện thoại nhất định là Lục Duật, thế nên cô nhanh chóng đóng cửa rồi đi theo anh lính liên lạc.
Cô vừa chạy đến phòng trực ban nhấc điện thoại lên, đã nghe thấy giọng nói của Lục Duật, trầm ấm dễ nghe như mọi khi, giọng nói của anh truyền qua điện thoại, lại thêm vài phần chân thật: “Em đã ăn cơm trưa chưa?”
Khương Niệm thở hổn hển: “Chưa, em đang định nấu.”
Cô mím môi, nghe thấy tiếng cười trầm thấp của Lục Duật truyền đến từ trong điện thoại, bàn tay nắm chặt ống nghe, nhỏ giọng hỏi: “Lúc nào thì anh...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây