Rồi trước khi bà cụ Ngô kịp lên tiếng, Điền Mạch lại nói tiếp: “Tiền của bà là tiền chẵn hay tiền lẻ, bản thân bà còn không biết, vậy mà cứ khăng khăng là Tú Tú ăn trộm tiền của bà? Vậy tôi cũng nói là tiền của tôi bị mất, có cả tiền chẵn và tiền lẻ, tôi nói là bà ăn trộm, vậy là bà ăn trộm thật sao?”
Bà cụ Ngô tức giận đến bốc khói: “Cô nói bậy! Ai ăn trộm tiền của cô? Ai nhìn thấy?”
Điền Mạch đáp: “Tôi nhìn thấy, bà ăn trộm tiền của tôi, ăn trộm tám đồng bảy hào bốn xu, hai cân phiếu gạo và hai thước phiếu vải.”
Bà cụ Ngô: “...”
Đối phó với loại người vô lại này thì phải dùng cách vô lại, nói lý lẽ là không giải quyết được vấn đề.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây