Khung cảnh trước mắt như những mảnh vỡ tan biến dần, Khương Niệm mờ mịt mở mắt ra, nhìn thấy Lục Duật đang ở ngay trước mắt, cô chớp chớp mắt, giọng nói vẫn còn ngái ngủ: “Anh đang làm gì vậy?”
Lục Duật nói: “Tiếp tục việc chưa làm xong tối hôm qua.”
Nửa đêm không ngủ, người đẹp trong vòng tay, lại là đêm tân hôn, cho dù Lục Duật có kiềm chế đến đâu thì cũng đành buông xuôi.
Bên ngoài trời tờ mờ sáng, rèm cửa che khuất ánh trăng nhẹ nhàng chiếu vào.
Trong căn phòng mờ tối, Lục Duật nắm lấy mắt cá chân mảnh khảnh của Khương Niệm, hôn nhẹ lên xương mắt cá chân cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây