Sáng hôm sau thức dậy, Tô Na đã đi rồi, Thư Tuyết nói: “Hôm nay bí thư thành phố và các vị lãnh đạo sẽ đến thị sát, Tô Na đến tiệm thêu trước để dọn dẹp lại, cố gắng không để xảy ra sai sót gì, để các vị lãnh đạo không bắt bẻ được gì.”
Chuẩn bị kỹ lưỡng như vậy khiến Khương Niệm cũng có chút căng thẳng. Cô rửa mặt, ăn sáng xong thì cùng Thư Tuyết đến xưởng thêu. Vừa bước vào đã thấy Tô Na đang lau dọn tiệm thêu sạch bóng, rõ ràng trời đang lạnh mà trên trán cô ấy đã lấm tấm mồ hôi.
Thư Tuyết đưa hộp cơm cho Tô Na: “Em lấy cơm cho chị rồi đấy, ăn nhanh đi.”
Tô Na cười nói: “Cảm ơn nhé.”
Không lâu sau, mọi người trong tiệm thêu đều đến đông đủ, Dư Hà là người đến cuối cùng. Lúc cô ta bước vào có liếc nhìn Khương Niệm đang ngồi thêu tranh bên cửa sổ, thấy Khương Niệm cúi đầu, cô ta cũng không nói gì, xoay người ngồi xuống ghế. Đổng Thục bên cạnh nhỏ giọng hỏi: “Thế nào rồi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây