Nói xong, Dư Hà bắt đầu khóc: “Tôi thêu tranh kiếm tiền dễ dàng lắm sao? Mỗi tháng kiếm được bao nhiêu tiền cũng đều tiêu hết vào gia đình, trong tay chẳng còn bao nhiêu, lấy đâu ra một trăm đồng cho nó? Cho dù có, thì tại sao tôi phải đưa cho nó? Nó chẳng qua là sinh cho nhà chúng tôi hai đứa con trai mà thôi, có gì mà phải lên mặt? Con dâu cả của tôi còn sinh được một cặp long phượng cơ mà.”
Đổng Thục thở dài: “Vậy bây giờ phải làm sao?”
Cô ta nhìn những giọt nước mắt trong mắt Dư Hà: “Nếu chị không đưa tiền cho nó, có khi nào nó sẽ đến đây làm ầm ĩ mỗi ngày không?”
Dư Hà nghe vậy liền thấy đau đầu.
Cô ta cũng không biết phải làm thế nào nữa, nhà con trai thứ hai giống như con đỉa, chỉ muốn hút cạn tiền của cô ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây