Khương Niệm không biết tại sao anh ấy lại nhắc đến chuyện này, bèn gật đầu: “Ừm.”
Chu Tuấn cười nói: “Vậy thì tốt quá, nếu có thể chuyển đến khu quân đội ở, có đoàn trưởng Lục chăm sóc, đoàn trưởng Lục cũng yên tâm.”
Đường Trạch nói: “Em dâu, chúng ta đi thôi, Lục Duật sắp đến rồi.”
Khương Niệm gật đầu: “Ừm.”
Cô theo Tống Bạch bọn họ rời đi, để lại Dư Hà và những người khác một đầu nghi hoặc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây