Trên mặt chị Cát lộ vẻ mệt mỏi: “Gần xong rồi.”
Nói xong, chị Cát uống một ngụm canh mì, sau đó nhìn Khương Niệm, trong đôi mắt mệt mỏi hiện lên ý cười: “Chuyện lúc trưa Tô Na kể cho chị nghe rồi.”
Khương Niệm hỏi: “Tô Na thế nào?”
Chị Cát hiểu ý cô: “Rất tốt, giúp chị giảm bớt không ít gánh nặng.”
Chị Cát nhìn Khương Niệm, gắp thịt trong bát mình sang cho cô: “Khương Niệm, chị sống hơn nửa đời người rồi, chuyện may mắn nhất chính là quen biết em.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây