Tống Bạch hoàn hồn, bất chợt nắm lấy cổ tay Khương Niệm đang định rút lại. Đúng như anh ấy nghĩ, cô rất gầy, làn da cũng rất mịn màng. Cổ tay cô rất nhỏ, anh ấy chỉ cần một bàn tay là có thể nắm hết. Có một khoảnh khắc, Tống Bạch muốn giữ chặt lấy bàn tay ấy, muốn dắt Khương Niệm đi, đi càng xa càng tốt.
“Cậu... Tống Bạch, cậu thả ra.”
Khương Niệm hơi nhíu mày, cố gắng giãy ra nhưng không được.
Cô dùng sức hơn một chút, nhưng so với sức lực của Tống Bạch thì chẳng khác nào trứng chọi đá.
Tống Bạch cúi đầu nhìn cô, hỏi ra câu hỏi đã giấu kín trong lòng bấy lâu: “Chị dâu, chị đã có người mình thích chưa?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây