Khương Niệm: “...”
Cô cũng không muốn ngã.
Lỡ như ngã sấp mặt thì mất hết mặt mũi.
Chạy đến cổng nhà, Khương Niệm đưa áo khoác cho Tống Bạch, lúc Tống Bạch đưa tay nhận lấy, ngón tay vô tình chạm vào ngón tay lạnh lẽo của Khương Niệm, một cảm giác tê dại kỳ lạ trào dâng trong lòng, khiến lồng ngực anh ấy chua xót, anh ấy nắm chặt áo khoác, nhìn Khương Niệm mỉm cười với mình, yết hầu anh ấy chuyển động, đầu óc nóng lên, anh ấy buột miệng hỏi: “Chị dâu, chị có nghĩ đến chuyện tái hôn không?”
Khương Niệm: “???”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây