Chuyến tàu khởi hành lúc sáu giờ chiều ngày hôm sau, hai vé giường nằm, ba vé ngồi.
Hôm tiễn bọn họ đi, Phùng Mai ôm Khương Niệm khóc nức nở, đoàn trưởng Tống kéo Phùng Mai ra: “Thôi nào, khóc lóc om sòm như vậy, làm người khác mất hứng.”
Lần này là đoàn trưởng Tống tiễn bọn họ, đưa bọn họ đến ga tàu hỏa, nhìn bọn họ lên tàu rồi mới rời đi.
Lục Duật sắp xếp ổn thỏa cho Khương Niệm và Trương Tiếu xong xuôi mới đi đến chỗ ngồi, Khương Niệm nằm trên giường nói chuyện phiếm với Trương Tiếu, mãi đến khi trời tối đen mới chìm vào giấc ngủ, cô tỉnh dậy vài lần, mơ mơ màng màng nhìn thấy Lục Duật đang ngồi bên cạnh trông chừng mình.
Lục Duật và Khương Niệm xuống tàu giữa chừng, hai người muốn về nhà một chuyến, kỳ nghỉ của Tống Bạch và Chu Tuấn sắp hết nên đã về trước.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây