Lông mày Lục Duật hơi nhíu lại, thấp giọng hỏi: “Sao vậy em?”
Anh ngửi ngửi người mình, cũng không có mùi tanh của máu.
Khương Niệm nhỏ giọng nói: “Người anh lạnh quá.”
Lục Duật cười nói: “Để anh ra chỗ bếp lửa hơ một lát cho ấm.”
Phùng Mai chặt thịt, Khương Niệm phụ trách chuẩn bị rau củ, khi mùi thịt thơm lừng lan tỏa ra, đoàn trưởng Tống khen: “Ồ, thơm quá!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây