Đoàn trưởng Tống ngồi bên bếp lửa, phủi tuyết trên đầu: “Lần này bọn anh đi xa, không tìm được con gì, chỉ săn được mấy con thỏ, trên núi tuyết rơi dày quá, vết thương của Lục Duật lại đau, bọn anh nghỉ ngơi tại chỗ hai tiếng đồng hồ mới quay về.”
Nghe nói vết thương của Lục Duật bị đau, Phùng Mai vội vàng hỏi: “Cậu sao rồi?”
Lục Duật ngồi bên giường đất, tay ôm lấy xương hông, cười nói: “Không sao rồi ạ.”
Phùng Mai thở dài: “Cậu nói xem, bị thương rồi còn chạy lên núi, chẳng phải là tự mình chuốc khổ vào thân sao.”
Nói xong lại kể cho đoàn trưởng Tống nghe chuyện chiều nay, đoàn trưởng Tống xoa xoa mặt: “Không kịp nữa rồi, mai anh sẽ gọi điện thoại cho lữ đoàn trưởng vậy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây