Thái dương của cô vẫn còn ướt, trên mặt lấm tấm những giọt mồ hôi. Hôm nay trời nóng bức và lửa trong bếp thì đang cháy nên Khương Niệm mỗi lần nấu ăn đều có cảm giác như bị tra tấn.
“Ầy, Khương Niệm, em lại làm món gì ngon đó, mùi thơm đều bay hết vào nhà chị rồi.”
Khương Niệm cười, xuyên qua tường viện nói với Phùng Mai: “Là mì tương ạ.”
Cửa sân mở ra, Lục Duật quay lại.
Khương Niệm kéo tạp dề, cười nói: “Bữa ăn đã chuẩn bị xong.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây