Chẳng mấy chốc, Lục Duật đã đi được sáu ngày, ngày hôm sau Khương Niệm dậy sớm, đem những bức tranh thêu ra ngoài, sau khi thêu xong mấy mũi cuối cùng, cô lấy những bức tranh thêu ra khỏi khung thêu và đặt chúng vào trong một chiếc túi vải nhỏ. Sau khi ăn sáng xong cô định đi vào thành phố.
Cô vừa làm bữa sáng xong thì có hai người tới nhà.
Người đó là Trần Phương, Hậu Liên và Hậu Mộng gặp nhau ở chợ, Khương Niệm đã đoán được mục đích bọn họ tới đây nên họ cũng không khách sáo. Trần Phương ngồi trên ghế, mỉm cười nhìn Khương Niệm: “Ăn cơm chưa?”
Khương Niệm gật đầu: “Mấy người đã ăn chưa?”
“Chúng tôi đã ăn rồi mới tới đây.” Trần Phương trả lời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây