Khương Niệm chưa từng nói cho ai biết về chuyện xưởng thêu, cô đột nhiên nghĩ đến Phùng Mai bên cạnh, quả nhiên, Phùng Mai lại bắt đầu nói: “Lại không phải sao, tôi nói cho mọi người biết, Khương Niệm có năng lực. Đồ em ấy thêu rất đẹp, cách đây hai tháng còn đã sống trong một xưởng thêu quốc doanh, kiếm được rất nhiều tiền. Có một đồng chí nữ như Khương Niệm trong Đoàn đã giúp cho phụ nữ chúng ta có một cơ hội chiến đấu, leo lên đỉnh nhân sinh.”
Khương Niệm:......
Hậu Liên cười nói: “Ồ, vậy thì sau này ai cưới được Khương Niệm thì sẽ rất có phúc.”
“Đúng rồi, Tiểu Niệm, em có dự định gì cho tương lai?”
Trần Phương tiếp tục hỏi Khương Niệm: “Chẳng lẽ em sẽ phải ở với Phó đoàn trưởng Lục cả đời hay sao? Dù hay người là em rể với chị dâu thì ở cùng cũng không có vấn đề gì nhưng nếu em cứ sống một mình với cậu ấy, một nam một nữ sống dưới một mái nhà lâu ngày thì kiểu gì cũng có chuyện. Em luôn nói không muốn tái hôn, nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ ảnh hưởng xấu đến danh tiếng của em, đối với Phó đoàn trưởng Lục cũng không tốt. Nhỡ đến lúc, có người muốn giới thiệu đối tượng cho Phó đoàn trưởng Lục. Lỡ như đối tượng của cậu ấy không thích việc Phó đoàn trưởng Lục sống với chị dâu, thì chẳng phải điều này làm chậm trễ Phó đoàn trưởng Lục sao? “
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây