Khương Niệm xách hộp cơm bằng nhôm rời đi. Khi cô đến khu đất tư nhân liền thấy một khu đất rộng lớn trống rỗng, không có ai ngoại trừ Lục Duật.
Người đàn ông mặc đồ lao động màu trắng, khẽ vung cuốc. Khi ánh mắt Khương Niệm chạm đến khối cơ bắp cân đối trên cánh tay của Lục Duật, ngay lập tức cô lại nhớ đến cơ bụng mà mình vô tình nhìn thấy ngày hôm đó, cô nghĩ, khoảng thời gian này mình ở bên Lục Duật thật khó xử và không được tự nhiên.
Cô nói lớn: “Ra ăn cơm thôi.”
Lục Duật quay lại nhìn Khương Niệm đang đứng dưới gốc cây, cùng đứng một chỗ, nhưng hiện tại người trước mặt lại có khí chất hoàn toàn khác với năm ngoái. Anh bỏ cuốc xuống và đi tới: “Đến đây.”
Khương Niệm mở nắp phích ra, đổ nước cho Lục Duật rửa tay và mặt, sau khi rửa mặt, Lục Duật vén vạt áo lên lau đi vết nước trên mặt theo thói quen. Cơ bụng săn chắc và cân đối của anh lại lộ ra trước mắt Khương Niệm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây