Thức ăn đã chuẩn bị sẵn sàng, hai người bày biện ra rồi ngồi vào bàn, Tống Bạch đã tới.
Người vừa đến nơi đã có thể ngửi thấy mùi thơm: “Vừa ngửi hương thơm đã biết là bữa này chị dâu tôi nấu. Em đã có thể ngửi thấy từ xa“.
Nói xong, anh ấy đi đến bên giếng rửa tay, không khách khí dời ghế ngồi tới bên cạnh Lục Duật, nói: “Có phiền không nếu tôi ăn cùng?”
Lục Duật liếc anh ấy một cái: “Cậu cũng đã ngồi rồi, còn cần sự đồng ý của tôi nữa hay sao?”
Tống Bạch mỉm cười quay đầu nhìn Khương Niệm: “Chị dâu, để em ăn cơm cùng với. Sáng sớm chị dâu đã nói đồ mình nấu rất ngon. Hôm nay đúng dịp em thấy được thì xin được ăn thử.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây