Trương Tiếu không nhịn được cười. Sau khi cô ấy cười, mấy người khác đều không nhịn được cười.
Cát Mai nói: “Em và Trương Tiếu có thể mang về ký túc xá, những thứ này đều là chủ nhiệm cảu xưởng dệt bông đưa cho các em, không cần khách khí, các em cứ cầm về ăn.”
Cô ấy nói vừa dứt lời, điện thoại reo lên.
Cát Mai đi tới nghe điện thoại, “A lô” một tiếng rồi nhìn Khương Niệm: “Tìm em này.”
Trong mắt Cát Mai hiện lên nụ cười. Cô ấy tính toán thời gian, giờ này chắc là Phó đoàn Lục đáng lẽ mới đến quân đội không bao lâu, mới tách ra có mấy tiếng liền gọi điện thoại cho Khương Niệm. Khương Niệm cảm giác ánh mắt Cát Mai nhìn cô có loại cảm giác không nói ra được. Cô nghe điện thoại liền nghe âm thanh của Lục Duật truyền đến từ đầu dây bên kia.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây