Mỗi buổi tối, anh trong bóng tối cũng sẽ luôn tiễn Khương Niệm và Trương Tiếu trở lại ký túc xá. Sau đó, chờ lúc sáng sớm, đợi ở địa điểm bí mật đi theo bọn họ. Cuối cùng Phùng Nhân và Dương Quân không phát hiện ra anh. Anh cũng nắm bắt được hành tung của bọn họ như lòng bàn tay, có trực giác ở đây mách bảo hai người bọn họ có thể ra tay vào tối hôm nay.
Anh thực sự đã đoán đúng.
Trương Tiếu cũng mặt đầy sùng bái: “Phó đoàn Lục, anh thật lợi hại!”
Khương Niệm phụ họa: “đúng.”
Lục Duật được khen có chút không được tự nhiên, ho nhẹ một tiếng, lại nghe Khương Niệm hỏi: “Lúc tôi và Trương Tiếu ra khỏi xưởng dệt bông, ông bác ở phòng bảo vệ không có ở đó, có phải chú kêu ông ấy đi trước không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây