Lục Duật cũng ý thức được mình có chút đường đột, ho nhẹ một tiếng, rồi quay người nhìn ra ngoài cửa sổ, nói: “Chúng tôi phải đi rồi, nếu chị có việc gì thì gọi cho tôi biết.”
Khương Niệm nói: “Được.”
“Chú ăn không?”
Khương Niệm hỏi.
Lục Duật gật đầu: “Tôi ăn rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây