Từ trước đến nay, đây là lần đầu tiên Lư Tiểu Tĩnh dậy sớm như vậy.
Khương Niệm nói: “Chắc là có chuyện gì đó.”
Khương Niệm không ngờ cô chỉ thuận miệng nói ra, nhưng thật sự bị cô nói trúng.
Cô và Trương Tiếu vừa bước chân vào nhà ăn thì nghe thấy âm thanh tranh cãi giữa Lư Tiểu Tĩnh và Hồ Chung Minh. Mấy người lần lượt ngồi ở chiếc bàn dài gần cửa, nghe thấy Lư Tiểu Tĩnh nói: “Anh chính là tên lừa gạt. Anh không phải nói hôm qua là sinh nhật của Dương Quân, nên đến nhà hàng quốc doanh để ăn cơm sao? Em qua đó tìm mấy người hết nửa giờ đồng hồ, nhân viên phục vụ nói mấy người căn bản không có đến, còn cười nhạo em mấy câu. Anh rốt cuộc có ý gì?”
Hồ Chung Minh cảm thấy Lư Tiểu Tĩnh ồn ào làm anh ta mất mặt, cảm thấy người nhà quê cũng đúng là người nhà quê, không có chút an tĩnh của phụ nữ thành phố, anh ta chỉ cảm thấy càng ngày càng chán ghét Lư Tiểu Tĩnh, nhưng vẫn đè nén tức giận nói: “ Hôm qua bọn anh tổ chức sinh nhật cho Dương Quân ở ký túc xá, tiền lương tháng này vẫn chưa được trả, trong tay bọn anh không còn nhiều tiền, không đủ tiền ăn ở nhà hàng quốc doanh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây