Lục Duật mới xoay người khóa cửa lại nói: “Không cần chờ, tôi dẫn chị đến nhà hàng quốc doanh ăn cơm.”
Khương Niệm gật đầu: “Được.”
Trong thành phố nhộn nhịp hơn trong huyện, đã tám giờ nhưng nhà hàng quốc doanh vẫn mở cửa.
Lục Duật cũng chưa ăn tối, Khương Niệm cũng không biết trong nhà hàng còn cái gì để ăn, người phục vụ chỉ vào tấm bảng đen hình vuông trên tường nói: “Hôm nay chỉ còn mấy món này.”
Hai người cuối cùng chọn sủi cảo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây