Lục Duật vẫn luôn chú ý đến tình hình của Khương Niệm, thấy cô ngủ rồi mới yên tâm, Tống Bạch vừa nói chuyện với Lục Duật, vừa thỉnh thoảng lại liếc nhìn Khương Niệm đang ngủ gật, đầu cô cứ nghiêng bên này một chút, lại nghiêng bên kia một chút, cuối cùng cũng từ từ nghiêng hẳn sang vai bà cụ, dụi dụi đầu rồi tự tìm một tư thế thoải mái rồi ngủ tiếp.
Tống Bạch: “...”
Chị dâu ngủ thật là say.
Bà cụ nhìn Khương Niệm đang dựa vào vai mình, chắc là nhớ đến con gái nên trên mặt bà hiện lên nụ cười hiền hậu, còn dịch người sang phía Khương Niệm một chút, để cô gối đầu thoải mái hơn, lúc xe đến trạm dừng lại, tiếng phanh xe rất lớn, còn có cả tiếng ồn ào của mọi người, Khương Niệm cũng thức giấc rất đúng lúc, cảm giác buồn nôn cũng đã đỡ hơn rất nhiều.
Cô nhìn bà cụ đang đứng dậy, áy náy cười cười: “Dì ạ, cháu xin lỗi dì.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây