Lục Duật phản ứng lại, nhận ra mình vừa làm cái gì, dái tai bỗng chốc đỏ bừng, rụt tay về, lật người nằm nghiêng sang một bên.
Sáng sớm hôm sau, khi Khương Niệm thức dậy, Lục Duật đã làm xong bữa sáng, cô ngồi dậy, mặc áo bông vào, nhìn thoáng qua, thấy mình đang nằm ngay ngắn bên mép tường, chăn vẫn đắp dưới thân, trong lòng vui vẻ mím môi cười.
Xem ra tối qua ngủ rất ngoan.
Không mất mặt.
Khương Niệm xuống giường, xỏ giày vải vào, múc nước nóng rửa mặt, sau khi ăn sáng xong với Lục Duật, cô cho bánh ngọt làm tối qua vào giỏ rồi lấy vải phủ lên: “Tôi đi đưa bánh ngọt cho dì Triệu, dì Lý, dì Vương và bí thư đây.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây