Lục lão nhị cũng đã nói với hai vị trưởng thôn, chuyện nhà họ Khương thuộc hành vi cướp tài sản, mặc dù có quan hệ huyết thống với con dâu nhà họ Hứa, nhưng chưa được sự đồng ý của nhà họ Hứa mà tự ý cướp đoạt tài sản của nhà họ là hành vi phạm tội, trên đường đến đây, trưởng thôn tận mắt chứng kiến, Lục lão nhị đã bảo Triệu Cường và vợ đến huyện báo công an.
Trưởng thôn vô cùng bội phục Lục lão nhị, người nông thôn có ý thức pháp luật kém, nếu đổi lại là người khác thì cơ bản sẽ không nghĩ đến chuyện này, người nông thôn thường có chuyện gì đều đến đại đội giải quyết, ai lại nghĩ đến chuyện báo công an?
Lục Duật bình tĩnh nhìn Khương Niệm, Khương Niệm cảm nhận được ánh mắt của anh, không ngẩng đầu lên nhìn, mà nhìn ba người nhà họ Khương đang mong đợi, dưới ánh mắt tràn đầy hy vọng của hai bên, Khương Niệm chậm rãi nói: “Tôi gả vào nhà họ Hứa, lúc ba chồng còn sống...”
Tào Lan và Khương Quốc nhìn chằm chằm cô, ánh mắt đầy vẻ cảnh cáo.
Khương Niệm hoàn toàn làm lơ, cũng không hề sợ hãi: “Lúc ba chồng còn sống, cuối tháng nào Tào Lan cũng đến tìm tôi, có lúc còn dẫn theo Khương Quốc, ép tôi giao tiền và tem phiếu...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây