Phùng Mai giải thích: “Chính là cây cầu mà năm ngoái lão Tống và đồng đội đi cứu trợ thiên tai ấy, con sông đó rất lớn, mỗi năm, cứ đến mùa đông, khi nước đóng băng, lão Tống và lão Đường lại rủ nhau đến đó đục một lỗ trên băng, câu cá. Chỉ có mấy ngày Tết mới được đi câu cá, ngày thường bọn họ đều bận rộn ở trong quân doanh. Chúng ta đến đó còn có thể trượt băng nữa.”
Khương Niệm cảm thấy cuối cùng cũng tìm được một trò tiêu khiển ở đây.
Cô thay giày, quàng khăn, đi theo Phùng Mai đến cây cầu lớn làng bên cạnh. Từ đây đi bộ đến đó mất hơn nửa tiếng đồng hồ, trên đường đi, Khương Niệm hỏi: “Chị dâu Phùng, năm nay chị không về nhà mẹ đẻ à?”
Phùng Mai đáp: “Năm nay không về, đâu có tiền mà về. Tôi còn định dùng tiền trợ cấp và tiền thưởng cuối năm để về nhà mẹ đẻ chơi mấy hôm, giờ thì hết rồi.”
Nói đến đây, Phùng Mai lại tức giận Lưu Cường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây