Phùng Mai vui mừng nhìn Khương Niệm, vỗ vỗ tay vào tạp dề, kéo Khương Niệm định vào nhà: “Đi thôi, chúng ta vào nhà ngồi, nói chuyện một lát, lát nữa hãy nấu cơm.”
Khương Niệm: “...”
Lúc này mà cô còn không nhìn ra ý đồ của Phùng Mai thì đúng là ngốc thật.
Cô bèn rút tay ra, nói: “Muộn rồi, cả nhà đang đợi ăn cơm.”
Phùng Mai cũng biết mình hơi nóng vội: “Đúng, đúng, đúng, nấu cơm trước.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây