Cốc Hà giở trò vô lại: “Tôi trả lại đồ cho cô ta là được chứ gì? Tiền và tem phiếu tôi giữ nguyên vẹn, các người đừng có vu oan giá họa cho tôi!”
Khương Niệm định lên tiếng nói về chuyện bức tranh thêu thì Lục Duật đã lên tiếng thay cô: “Cốc Sơn đã làm hỏng vải vóc thượng hạng và chỉ thêu quý giá mà tiệm thêu quốc doanh giao cho chị dâu tôi làm tranh thêu, khoản này cũng phải tính vào.”
“Vải của tiệm thêu quốc doanh không hề rẻ, chưa kể đến chỉ thêu, đắt lắm đấy.” Phùng Mai hùa theo.
Nghe vậy, Cốc Hà lại giở trò ăn vạ: “Cho dù các người có giết tôi, tôi cũng không có tiền mà đền. Hơn nữa, chỉ là mấy sợi chỉ, có đáng giá bao nhiêu tiền, cửa hàng cung tiêu không phải có bán sao? Người phụ nữ kia có nhiều tiền như vậy, bảo cô ta mua lại là được rồi, làm khó chúng tôi làm gì?”
Lời nói vô liêm sỉ của cô ta khiến Khương Niệm phải kinh ngạc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây