Lục Duật cúi đầu, nhìn cổ tay đang bị anh nắm chặt trong lòng bàn tay, anh mím môi, bỗng nhiên buông tay cô ra, nói: “Tôi muốn uống thêm chút nước nữa.”
Nói xong, anh lại ho khan một trận dữ dội.
Khương Niệm đáp: “Vậy để tôi đi rót cho anh.”
Cô cầm cốc men đi ra ngoài rót thêm một cốc nước nóng, rồi bưng vào phòng đưa cho Lục Duật : “Anh uống nước trước đi, tôi đi mua thuốc hạ sốt.”
Lúc này, Khương Niệm cực kỳ cảm thấy may mắn vì mình không buồn ngủ, đã sớm phát hiện ra Lục Duật bị sốt, nếu không thì không biết anh phải chịu thêm bao lâu nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây