Người em họ của Lưu Cường tên là Lưu Nhị Trụ, sống ở đại đội thứ ba thuộc xã nhỏ gần huyện Lạc Thành. Nhà chỉ có hai gian, bị tuyết dày đè sập, cả nhà không có chỗ ở nên đến tá túc nhà Lưu Cường. Nguyên nhân không đến nhà ba mẹ Lưu Cường là vì hai nhà cách nhau quá xa, một nhà ở phía nam, một nhà ở phía bắc. Thời ba Lưu Cường còn sống rất nghèo, bà cụ sinh được năm người con trai, sức khỏe hai ông bà lại không tốt, nuôi sống bản thân còn khó khăn, đừng nói đến việc lo vợ con cho các con.
Cho nên, ông bà chỉ giữ ba Lưu Cường ở lại, còn bốn người con trai thì hai người con thứ hai và thứ ba được gả làm con rể, gia đình nhà vợ có thêm đàn ông khỏe mạnh, chăm chỉ, hàng năm cũng được chia thêm công điểm, con gái cũng không phải gả đi xa, nhiều gia đình rất ưng thuận, duy chỉ có người con thứ tư bị đem cho người khác, đổi lấy một bao tải lương thực.
Lưu Nhị Trụ được gả vào nhà họ Cốc ở đại đội thứ ba làm con rể. Nhà họ Cốc lại ở gần đây.
Năm ngoái tuyết rơi dày đặc, Lưu Nhị Trụ cùng gia đình cũng đến nhà Lưu Cường ở, cả nhà bốn người ăn uống không ít đồ của nhà Lưu Cường. Thực ra, Lưu Cường không muốn bọn họ đến, nhưng bà nội Lưu Cường cảm thấy có lỗi với những đứa con trai bị đưa đi lấy vợ xa, nên đã nhờ Lưu Cường chăm sóc gia đình người em họ.
Cốc Hà, vợ của Lưu Nhị Trụ, cúi người nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy Từ Yến bưng củ khoai lang nóng hổi vào phòng bên cạnh, thì lập tức hừ lạnh một tiếng: “Nhìn cô ta kìa, keo kiệt như vậy, chỉ nướng có một củ khoai lang, sao không nghĩ đến chúng ta nhỉ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây