Trong lòng Khương Niệm cũng đang khó chịu, đối với cô mà nói, đây chính là đang yên đang lành lại tự rước phiền phức vào mình. Cô thở dài, nói: “Anh trai của anh mất chưa được bao lâu, tôi sẽ không nghĩ đến chuyện tái giá, anh cũng đừng vì chuyện người khác giới thiệu đối tượng cho tôi mà tức giận, tôi sẽ giữ đạo hiếu cho anh trai của anh.”
Nói xong cô lập tức xoay người bỏ đi.
Đây là lần đầu tiên Khương Niệm trực tiếp nổi giận với Lục Duật sau khi đến đây.
Nụ cười trên môi Lục Duật vụt tắt, đôi lông mày giãn ra cũng nhíu chặt, vẻ mặt còn lạnh lùng hơn ban nãy.
Khương Niệm trở về phòng, nằm trên giường nghe tiếng bước chân ở bên ngoài, nhìn ánh trăng bên ngoài cửa sổ, lúc này bình tĩnh lại, cô lại có chút hối hận về bản thân.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây