Anh nấu cháo loãng, xào hai món rau, Khương Niệm ngồi trong sân, cúi đầu yên lặng ăn cơm. Ăn được một nửa, bên ngoài có hai người đến, hình như là vợ chồng, là gương mặt lạ, người đàn ông mặc quân phục, tuổi tác nhìn cũng tương đương với Đoàn trưởng Tống.
Khương Niệm không quen, nhưng Lục Duật biết, anh đứng dậy: “Sao đoàn trưởng Đường lại đến đây?”
Đoàn trưởng Đường là đoàn trưởng của đoàn 3, mọi người đều là người của một quân khu, người phụ nữ đứng cạnh là vợ anh ấy, tên là Trần Phương. Đoàn trưởng Đường và đoàn trưởng Tống giống như hai con hổ, gặp mặt là cãi nhau, nhưng nếu gặp chuyện, hai người có thể thân thiết như mặc chung một chiếc quần. Còn Trần Phương và Phùng Mai, đôi khi gặp mặt lại có thể cãi nhau.
Khương Niệm cũng đứng dậy, có chút “ngượng ngùng” mím môi, theo Lục Duật gọi một tiếng: “Đoàn trưởng Đường, chị Trần.”
Trần Phương đánh giá Khương Niệm từ trên xuống dưới, càng nhìn càng thích, cười nói: “Cô chính là chị dâu của phó đoàn Lục à? Trước đây, trên đường đến cửa hàng bách hóa tôi đã gặp cô rồi, nhưng lúc đó chúng ta chưa từng gặp mặt.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây