Mọi người cũng biết chuyện nhà Lý Phương Đạt, mặc dù những người phụ nữ trong khu tập thể thường xuyên xảy ra mâu thuẫn, nhưng gặp chuyện như vậy, mọi người đều cảm thấy đau lòng, đều muốn giúp đỡ.
Chu Tuấn và mấy người lính tiễn ba mẹ Lý Phương Đạt rời đi, lúc đi trên người họ xách theo túi lớn túi nhỏ, đều là trứng gà và đồ ăn mà những người phụ nữ trong khu tập thể tặng. Nghe Lục Duật nói, thi thể của Lý Phương Đạt và Ngô Anh không thể đưa về quê, chỉ có thể hỏa táng ở thành phố, tiền hỏa táng là do đoàn xin cấp trên, phải trải qua rất nhiều thủ tục, mất hơn mười ngày mới được duyệt.
Đứa trẻ rời đi, Khương Niệm ngồi trong phòng rất lâu, mãi đến tối mới ra ngoài.
Mấy ngày nay có đứa trẻ ồn ào, Khương Niệm đã quen, đứa trẻ vừa đi, cô đột nhiên cảm thấy yên tĩnh lạ thường. Đến giờ cơm tối, cô đến nhà bếp nấu cơm, phát hiện trong chum không còn nhiều nước, đành xách thùng đi gánh nước. Vừa múc đầy một thùng nước, định xách lên thì đã nghe thấy tiếng bước chân vội vã.
Còn chưa kịp quay đầu lại, Khương Niệm đã bị một luồng nhiệt kỳ lạ bao trùm, giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên từ phía sau: “Chị dâu cứ để đó, để tôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây