Khương Niệm hoàn hồn, cúi đầu hỏi: “Sao đứa trẻ lại được đưa đến đây?”
Lục Duật nhíu mày: “Lính gác chỉ nói có một người phụ nữ lén lút đặt đứa trẻ ở ngoài khu quân đội rồi bỏ chạy, anh ta chạy đến bế đứa trẻ lên, nhìn thấy trên người đứa trẻ có cuộn một mảnh giấy, trên đó viết tên tôi, nên mới đến tìm tôi. Ngày mai tôi sẽ đến thành phố hỏi thăm địa chỉ của anh họ Lý Phương Đạt, tiện thể mang bức tranh thêu đến xưởng thêu quốc doanh.”
Khương Niệm gật đầu: “Được.”
Người phụ nữ đặt đứa trẻ ở ngoài khu quân đội chắc là Ngô Anh?
Nếu là Ngô Anh, cô thật sự không hiểu tại sao Ngô Anh lại làm như vậy? Còn Lý Phương Đạt đâu?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây