Khương Niệm gật đầu: “Tôi biết rồi.”
Cô ăn mì từng miếng nhỏ, hai má đỏ bừng, cảm thấy chưa bao giờ mất mặt như vậy.
Bàn ăn rất yên tĩnh, chỉ có tiếng Lục Duật ăn mì xoàn xoạt. Anh ăn liền tục ba bát, sau khi ăn xong, anh dọn dẹp bát đũa, nhìn Khương Niệm vẫn đang cúi đầu, giọng nói mang theo ý cười: “Lần này chị dâu rất dũng cảm.”
Khương Niệm: “???”
Cô ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy nghi hoặc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây