Cô gắp vài miếng thức ăn, ánh mắt tràn ngập vui vẻ. Lục Duật vô tình bắt gặp ánh mắt ấy, anh phát hiện ra khi gặp được món ăn ngon, Khương Niệm trở nên vui vẻ hơn hẳn.
Không chỉ vậy, so với lúc mới đến đơn vị, cô cũng trở nên hoạt bát hơn rất nhiều.
Khương Niệm ngẩng đầu lên đúng lúc bắt gặp ánh mắt đen láy của Lục Duật, cô hơi ngẩn người, sau đó cúi đầu nhìn quần áo trên người, lại sờ lên mặt, tưởng mình bị dính bẩn, bèn tò mò hỏi: “Sao vậy anh?”
Lục Duật lảng tránh ánh mắt: “Không có gì.”
Ăn cơm xong Lục Duật chủ động rửa bát. Anh đứng bên cửa sổ nhà bếp, nhìn Khương Niệm đang ngồi trên ghế, vẻ mặt thư thái vừa ăn nho, khóe miệng cũng nhếch lên nụ cười.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây