Em trai ngồi xổm trên mặt đất, trong tay nắm lấy bàn chân của em dâu. Anh ấy sững người một lúc, sau đó xoay người, quay lưng về phía hai người, giọng nói vẫn gấp gáp như cũ: “Mai Tử ngất xỉu rồi, cậu mau đến khu quân sự mượn xe, tôi cõng cô ấy đến bệnh viện trước.”
Nói xong lập tức chạy đi.
“Chị dâu, chị ngủ trước đi, tôi đi xem sao.”
Lục Duật buông tay, đứng dậy nói một câu rồi đi ra ngoài.
Khương Niệm muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống. Cô ngồi dậy, kiễng chân nhìn ra ngoài cửa sổ, Lục Duật đã ra khỏi sân, đóng cửa lại rồi rời đi. Bên ngoài vang lên giọng nói lo lắng của doàn trưởng Tống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây