Từ Yến tức giận đẩy Lưu Cường: “Tốt lắm, bây giờ anh chê tôi mất mặt? Sao lúc trước anh không nghĩ đến?”
Lưu Cường đẩy cô ấy ra: “Đồ đàn bà điên khùng, lắm chuyện!”
Nói xong, anh ta quay người bỏ đi.
Từ Yến đứng ngây người trong phòng, nhìn cánh cửa trống rỗng, hối hận che mặt khóc nức nở. Cô ấy biết rõ kết quả sẽ là như vậy, nhưng vẫn tự mình chuốc lấy nhục nhã, cô ấy không nên hy vọng vào Lưu Cường nữa.
Lưu Kiến Nghiệp ghé vào cửa sổ, nhìn Lưu Cường bỏ đi, cậu bé đưa bánh trung thu cho Lưu Kiến Vũ, sau đó quay người đi đến phòng Từ Yến.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây