Chị dâu ở quê thực sự rất ít khi giao du với mọi người, nhưng cô ấy có thể nói chuyện hợp ý với vị giáo sư già kia, cũng khiến anh có chút bất ngờ.
Ăn cơm xong, Lục Duật đun nước tắm bưng vào phòng cho Khương Niệm: “Chị dâu, tối mai ở đội có chiếu phim, bắt đầu lúc tám giờ, lúc đi chị nhớ mang theo ghế.”
Mắt Khương Niệm sáng lên: “Được.”
Cô chưa từng xem phim thời này, chỉ nghe mẹ kể, lúc bọn họ còn nhỏ, trong làng có chiếu phim, bọn họ đều sẽ bê ghế nhỏ chen chúc nhau ngồi ở hàng ghế đầu, sợ đến muộn sẽ không chiếm được chỗ tốt.
Lục Duật nhìn thấy ánh sáng lấp lánh trong mắt Khương Niệm, đáy mắt cũng hiện lên ý cười.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây