Lục Duật bẻ ngược tay anh ta ra sau lưng, đá vào khoeo chân, chỉ bằng một tay đã ấn được tên thanh niên quỳ một gối xuống đất. Tên thanh niên đau đến mức mặt mũi méo mó, biết mình đã gặp phải đối thủ khó nhằn, liền gào lên: “Tôi sai rồi, tôi sai rồi, anh hai, ông nội, tha cho tôi lần này đi, a đau quá, đau quá!”
Khương Niệm nhìn Lục Duật gần như không hề nhúc nhích, tim đập thình thịch.
Cô nghĩ đến những anh bộ đội thời hiện đại, rồi lại nhìn khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng của Lục Duật, lông mày anh sắc bén, đáy mắt cụp xuống ẩn chứa vẻ lạnh lùng uy nghiêm. Anh trầm giọng nói: “Để tôi nhìn thấy anh giở trò lần nữa, thì sẽ đưa anh đến gặp công an.”
Những người khác trên xe nhìn thấy Lục Duật chỉ bằng một tay đã khống chế được tên thanh niên, cũng nghe ra từ lời nói của anh rằng tên thanh niên này có ý đồ xấu.
Mà những người khác trên xe hiểu “ý đồ xấu” không giống với ý của Lục Duật, nhưng cũng khiến mọi người trên xe bắt đầu xôn xao, yêu cầu tài xế dừng xe, đuổi tên thanh niên xuống xe mới chịu thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây