Khương Niệm gật đầu: “Ừ.”
Ăn cơm tối xong, Lục Duật rửa bát đũa, lại đun nước nóng cho Khương Niệm tắm. Bây giờ thời tiết chuyển lạnh, đã vào thu, buổi tối hơi se lạnh, Khương Niệm chỉ dùng nước nóng lau người, rồi lên giường đi ngủ.
Sáng sớm hôm sau, chưa đợi tiếng kèn hiệu vang lên, Khương Niệm đã tỉnh dậy.
Cô dậy rửa mặt, sau đó vào bếp nấu cơm, Lục Duật sáng sớm đã đi xin giấy giới thiệu. Sau khi cô nấu cơm xong, anh cũng về, ăn sáng xong, Lục Duật đi rửa bát, Khương Niệm trở về phòng, lấy bộ quần áo mà Lục Duật mua cho cô trước kia ra thay, đi đến trước gương treo trên tường, vuốt vuốt mái tóc đen mượt, cuối cùng dùng dây buộc tóc búi gọn lên.
Mái tóc mái lưa thưa rủ xuống, che bớt vết sẹo trên trán, cô mỉm cười với hình ảnh phản chiếu trong gương, lấy túi vải trong tủ ra đeo lên, lại lấy một ít tiền và phiếu từ trong hộp sắt ra, lúc này mới đi ra khỏi phòng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây