Lữ Chí Quân mắng mỏ một hồi, cũng không còn sức mà mắng nữa, chỉ còn lại tiếng khóc lóc thảm thiết.
Thằng bé vừa ấm ức vừa tức giận, rõ ràng là Tống Hướng Đông hại cậu ta bị gãy chân, tại sao cha lại không cho thím Phùng mắng cậu ta?
Tống Hướng Đông vẫn luôn cúi đầu, Khương Niệm phát hiện ra cậu bé vẫn luôn ôm chặt lấy chiếc cặp sách. Trên cặp sách dính đầy bùn đất, khuôn mặt nhỏ nhắn mặc bộ quân phục của cậu bé cũng dính đầy bùn đất. Cô nhíu mày, mơ hồ cảm thấy nguyên nhân khiến Lữ Chí Quân và Tống Hướng Đông cãi nhau có lẽ là vì chiếc cặp sách này.
Quả nhiên, ba đứa trẻ đứng bên cạnh đã chứng minh cho suy đoán của cô.
Một đứa trẻ nói: “Thim Phùng, là Lữ Chí Quân muốn cặp sách của Tống Hướng Đông, Tống Hướng Đông không cho, hai người liền giằng co. Lúc đó, chú Chu đang cõng con xuống dốc, không chú ý, là con nhìn thấy hai người bọn họ ngã xuống dốc trước.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây