Tất cả những người được cứu ra đều đeo khăn bịt mắt, chỉ thấy xung quanh tối sầm, nhưng vẫn có thể cảm nhận được nhân viên đang bôi nước lên tay bọn họ, còn có thể cảm nhận được có người đang dùng bông ngoáy tay bôi nước lên môi bọn họ.
Trừ cái đó ra, còn có thể nghe thấy tiếng khóc của một đám người.
Chỉ có điều những tiếng khóc này mang theo sự vui mừng, tất cả đều là người nhà của mấy người bị nhốt, không ngừng nói về sự lo lắng và niềm vui của mình.
Trong khoảng thời gian này, Dung Chinh Chí bên này tương đối yên tĩnh.
Mắt anh ta bị che vải, cứ yên tĩnh nằm ở trên giường bệnh, thật sự là anh ta không hề cảm thấy hâm mộ những người có người nhà đến thăm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây