Nhìn thấy các chỗ lần lượt được đặt vào, hóa ra miếng mồi trên móc câu đủ to để có thể bắt được hết những con cá lớn đang ẩn náu sâu trong lòng đất.
Lâm Tri Dã dựa vào ghế, nheo mắt lại, hơi buồn ngủ nói: “Đã hai ngày tôi không ngủ rồi, anh không im lặng một chút để tôi nghỉ ngơi sao?
“Nghỉ cái gì mà nghỉ, làm xong việc này thì sau đó cậu muốn nghỉ thế nào thì nghỉ. Phùng Phủ đập vào vai anh nói: “Cũng nhờ cậu giúp, nếu không Dung Dương sẽ không phối hợp với chúng ta như thế. Ai có thể ngờ bên ông ta lại có manh mối của kho báu.
Chuyện này đúng là rất thuận lợi.
Thuận lợi đến mức anh ta không tin nổi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây