Giọng nói rất nhỏ, lời nói lại hơi ấp úng, Dung Hiểu Hiểu cũng không nghe rõ cô ấy nói gì.
Thím Trần ở bên cạnh nói: “Không sao, nếu thanh niên trí thức Dung đã nói thì cháu cứ về trước đi. Hôm nay nhàn rỗi ngày mai có lẽ sẽ bận rộn, vừa lúc bổ sung thời gian còn thiếu.
Nói như vậy Ny Bình mới không tiếp tục kiên trì, nhỏ giọng nói một tiếng cảm ơn rồi lập tức cúi đầu rời đi.
Dung Hiểu Hiểu nhìn bóng lưng cô ấy rời đi, tư thế đi đường đều hơi không được vững, giống như là có thể ngã bất cứ lúc nào.
Nghĩ lại vừa rồi lúc Ny Bình đang vuốt ngón tay, hai tay đều không ngừng run rẩy, cũng không biết là do sợ hãi hay là cơ thể có vấn đề.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây