"Tôi cũng đã bỏ ra mười tệ rồi, còn muốn như thế nào?" Cát Quế tức giận đến ngực đau, hận không thể tiến lên xé nát con hồ ly lẳng lơ này: "Là do cô ta tham tiền, mười tệ mua thân cô mà cô còn chưa biết dừng sao?"
"Tôi không cần tiền!" Quả phụ Trần đau đến không nhịn được, nhưng cô ta biết không nên cầm mười tệ này, huống chi thứ mà cô ta muốn còn lớn hơn mười tệ rất nhiều: "Một tệ tôi cũng không cần, chỉ muốn một cái công đạo, nếu như anh ta không bằng lòng, tôi liền đi trên trấn, tôi cùng anh ta cùng đi nông trường cải tạo."
Nói xong, vọt tới bên người Dương Ngân, kéo quần áo của anh ta đi về trước: "Đi, bây giờ chúng ta liền đi trên trấn."
"Không không không… Tôi không đi, tôi không đi!" Một người đàn ông trưởng thành bị dọa đến mức hai chân mềm nhũn, thét chói tai vang lên: "Ba mẹ cứu con, con không muốn đi lao động cải tạo."
Nhà họ Dương mau tới trước cản, quả phụ Trần cả gan hô hào: "Làm sao, ngay trước mặt toàn đại đội, các người còn nghĩ tôi câu dẫn không thành sao? Nếu các người dám động vào một cọng lông tơ của tôi thì tôi sẽ đi cáo trạng tất cả các người lên trên trấn!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây