Cô hỏi: "Còn đủ tiền không? Chị không có đưa đồ của mình mang đến cho người khác chứ?"
Ngô Bình Tuệ nói: "Còn đủ, mẹ cho chị nhiều tiền như vậy, ngoại trừ mấy ngày đầu tốn tiền đặt mua đồ ở bên ngoài thì mấy ngày sau không tốn một xu."
“..." Dung Hiểu Hiểu không nên nhắc đến chuyện tiền.
Nếu so sánh như vậy thì cô sẽ trở thành đứa phá nhà, cô lại nói: "Còn có bà thím kia, cũng không thể để người ta cứ trộm lười biếng như vậy, chị nghe em nói, em bảo cái này..."
"Không cần không cần." Ngô Bình Tuệ liên tục khoát tay, trên gương mặt đột nhiên ửng đỏ: "Bà ấy đã không dám lười biếng."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây